Hariwon - tuổi thơ là 'bà cụ non đầu gấu, thuộc bài nhưng bị kỳ thị' |
Sinh ra và lớn lên trong một gia đình không mấy khá giả, tuy bố là người Nam nhưng lại có quê ngoài Bắc nên từ nhỏ Hari đã được đào tạo rất nghiêm khắc để trở thành một cô gái ngoan, hiền, học giỏi và tự lập trong mắt bố mẹ. Ít ai biết được rằng cô gái người Hàn Quốc có ngoại hình xinh xắn cùng tính cách ngây ngô này lại có những suy nghĩ đứng đắn như một… “bà cụ non”. Tuy nhiên, không vì thế mà Hari lại tỏ ra hiền lành, nhút nhát với thế giới bên ngoài mà trái lại cô nàng lại có một nguyên tắc sống khiến nhiều người ngưỡng mộ. Tự nhận mình là cô gái chỉ ngoan trước mặt bố mẹ và hầu như “đầu gấu” với mọi người xung quanh, Hari đã nhiều lần khiến cho tất cả mọi người đau đầu vì những trò nghịch mà mình gây ra lúc nhỏ. Hãy cùng nghe Hari Won nói gì về câu chuyện quá khứ đầy li kì của mình nhé! Chào Hari, chị có thể tiết lộ một chút rằng không biết lúc nhỏ, chị có phải là một cô con gái ngoan ngoãn trong gia đình không? Trong mắt bố mẹ Hari là một cô gái ngoan nhưng trên thực tế thì không phải vậy. Hari rất nghịch và có sở thích bắt mấy đứa em đánh nhau và làm theo ý của mình. Nhưng mà mỗi khi bố mẹ xuất hiện thì Hari lại trở về là cô gái ngoan nhất trong nhà (cười lớn). Cụ thể là nghịch như thế nào? Hãy chia sẻ lần nghịch kinh hoàng nhất của chị? (Suy nghĩ hồi lâu) Đó là năm Hari 8 tuổi còn em gái Hari thì chỉ mới 6 tuổi thôi.Hari có sở thích chơi những trò mạo hiểm. Hôm đó, Hari rủ em gái mình đi chiếc xe đạp 3 bánh đến đoạn đường có dốc cao để chơi. Theo như thói quen trước giờ, Hari luôn là người chở em gái. Tuy nhiên đến một hôm nọ Hari bỗng suy nghĩ rằng tại sao mình lúc nào cũng phải chở nó, rất là bực mình. Cuối cùng Hari đã bắt em gái chở mình. Vì không quen việc phải chở người khác, lại gặp con đường có dốc khá cao, thế là em gái Hari vì sợ quá nên không kiểm soát được tay lái. Hai chị em cứ thế mà lao thẳng vào cột điện. Và cũng chính lúc đó Hari mới chợt nhận ra ngồi phía sau rất là nguy hiểm vì khi lao vào cột điện thì người phía trước cứ đâm thắng tới còn Hari ngồi phía sau phải bay thẳng qua đầu em gái mà va vào cột điện. Kết quả, Hari mất nửa cái răng. Những hình ảnh hiếm hoi khi Hari Won còn nhỏ. Lại buồn cười một chuyện, dù bị gãy răng nhưng không hiểu sao Hari chẳng buồn mà ngược lại còn cười như điên vì trông mình lúc ấy giống một diễn viên hài vậy. Chỉ khi về đến nhà Hari mới bắt đầu thấy sợ vì không biết sẽ phải lí giải như thế nào để không bị bố mẹ cho ăn đòn. Lúc đó Hari mới nghĩ ra cách nói dối rằng đi chơi với bạn bị té. Thế là Hari may mắn “thoát nạn”. Tuy nhiên kể từ đó, Hari luôn cảm thấy day dứt trong lòng vì lần nói dối này. Có lời dạy nào từ bố mẹ khiến chị “khắc cốt ghi tâm”? Tuy bố Hari sinh ra ở miền Nam nhưng gia đình của ông toàn sinh sống ở miền Bắc nên từ nhỏ, bố luôn nghiêm khắc với chị em Hari. Hari nhớ đó là năm mình lên 6 tuổi. Khi đó, bố của Hari đã dạy Hari rằng, hễ đi bất cứ nơi đâu mà có con trai ngồi bên cạnh thì phải làm sao? Không cần đợi bố nhắc nhở, Hari lập tức trả lời ngay: “Dạ phải ngồi cách xa 1 mét và ngồi thật khép nép, không được hở hang ạ”. Bạn thấy đấy, Hari luôn phải “thuộc bài” răm rắp như vậy thì bố mới an tâm. Ở nhà đã nghịch vậy chắc ở trường chị là một học sinh cá biệt? Cũng không hẳn là như vậy. Ở trường Hari rất chăm học và lễ phép đó nha. Chỉ khi bị bạn bè ăn hiếp mới kháng cự lại thôi (cười). Giỏi thì cũng có nhưng không phải môn nào Hari cũng giỏi (cười). Hari sợ nhất là các môn xã hội vì phải học bài nhiều và rất khó hiểu. Hãy chia sẻ kỷ niệm khiến chị ấn tượng nhất với những môn học này? Lúc đó là khi Hari vừa chuyển sang trường Việt Nam. Hari thì chưa rành tiếng Việt mà thầy cô cứ bắt Hari phải thuộc bài. Sợ quá nên cuối cùng Hari đã cố năn nỉ bố mẹ cho nghỉ vì không thể theo nổi. Thế là sau đó Hari được đổi sang trường quốc tế Hàn Quốc. Vẻ đẹp trong sáng của Hariwon luôn gây sự chú ý Có một chuyện khiến Hari còn ám ảnh hơn khi vừa chuyển đến trường Việt Nam đó là vì Hari có cái tên quá lạ nên thầy cô cứ nhắm vào Hari mà gọi lên trả bài trong khi mình chẳng hiểu được môn học đang dạy cái gì. Suốt khoảng thời gian đó, Hari liên tục bị mắng và ăn đòn vì không thuộc bài (huhu). Được chú ý vì cái tên quá lạ, vậy không biết lúc mới chuyển trường, Hari có gặp cảnh “ma cũ ăn hiếp ma mới” không? Không ai bắt nạt Hari cả mà ngược lại còn rất nhiệt tình và thân thiện. Tuy nhiên, trường Việt Nam có một quy định khiến Hari cảm thấy rất ngộ. Đó là luôn bắt học sinh ngủ trưa dù Hari không hề buồn ngủ. Nếu ai không ngủ là sẽ bị…ăn đòn ngay. Còn lúc học ở Hàn Quốc thì sao? Khi còn ở Hàn Quốc, Hari phải liên tục chuyển nhà, nhớ không lầm là hơn 30 lần vì kể từ số 30 trở đi là Hari đã bắt đầu thấy nản và không thể đếm tiếp được (cười). Chính vì vậy mà trường học của Hari cũng được thay đổi liên tục. Bạn bè ở trường Hàn Quốc của chị như thế nào? Có thân thiện và nhiệt tình như ở Việt Nam không? Thú thật là các bạn nam ở trường Hari rất là hung dữ, toàn chọc ghẹo con gái. Còn các bạn gái thì cũng “không phải dạng vừa đâu”, cũng dữ lắm đó. Chị có bao giờ đánh nhau với các bạn? Đánh nhau thì không có mà toàn bị đánh thôi. Từ nhỏ Hari luôn có quan niệm, sống trong xã hội thì không được nổi bật quá vì sẽ dễ bị ném đá. Chính vì vậy Hari chọn cách sống chan hòa theo số đông. Tuy nhiên không phải vì thế mà Hari phá bỏ các nguyên tắc của riêng mình. Hari không thích học sinh chửi bới thầy cô giáo. Hari từng chứng kiến cảnh các bạn ấy lớn tiếng chửi thầy cô. Đó là điều Hari rất ghét và sẽ chửi lại họ, và vì thế mà Hari bị các bạn ghét luôn. Hari cũng không thích kiểu bạn bè trong lớp mà kì thị lẫn nhau. Có lần trong lớp Hari có 1 đứa bạn bị kì thị, cảm thấy bạn ấy tội nghiệp quá Hari mới làm quen và hỏi thăm bạn ấy, thế là cuối cùng Hari cũng bị kì thị chung luôn. Thầy cô ở trường có khó khăn với chị lắm không? Ngoài những người bạn cá biệt này thì ở trường, tất cả các thầy cô đều rất tốt với Hari. Hari có một người cô luôn xem mình như con trong nhà, luôn hỏi han, bảo vệ, chăm sóc chu đáo. Và cũng chắc là vì học giỏi nên thầy cô nào cũng yêu thương Hari lắm. Có một kỷ niệm khá vui khi Hari học ở Hàn Quốc. Theo quy định của trường thì 6h là thời gian tất cả các học sinh đều phải có mặt ở trường, ai đi trễ sẽ bị lớp trưởng ghi tên lên bảng và chờ giáo viên tới “xử lí”. Lúc đó cũng có khá nhiều bạn đi trễ và cũng phải chịu cảnh xếp hàng để chịu đòn vào mông. Tuy nhiên khi đến lượt Hari, thầy cô lại cố tình mắng lâu một chút. Cuối cùng vì hết thời gian nên Hari được tha. Bây giờ mỗi khi ngồi nghĩ lại, thấy mình được thầy cô thiên vị nên vui lắm (cười). Có thầy hay cô nào gây ấn tượng đặc biệt với chị không? Đặc biệt ở đây không phải vì thương và hay bao che cho học sinh mà là một người khó tính, nghiêm khắc chẳng hạn? Thực ra ở trường Hari có một thầy nổi tiếng hung dữ và đa số học sinh đều không thích thầy. Thầy có một nguyên tắc rất “nguy hiểm” đó là mỗi khi bắt được một bạn học sinh nào làm sai nội quy nhà trường là thầy sẽ lập tức đánh trước rồi nói sau. Chính vì thế hễ chỗ nào có mặt thầy là hầu hết học sinh đều né sang hướng khác mà đi. Duy chỉ có Hari là gan dạ bước tới chào rồi mới đi chỗ khác vì Hari quan niệm rằng đó là sự lễ phép tối thiểu cần có với thầy cô. Tuy nhiên, khó tính chỉ là vẻ bề ngoài, thực chất thầy rất tốt với học sinh. Năm đó, sau khi tốt nghiệp xong, Hari về trường thăm thầy cô và gặp phải thầy đó. Thầy hỏi thăm Hari đang làm gì và tỏ ra khá ngạc nhiên khi biết Hari làm trong ngành giải trí. Hari đã suýt khóc khi thầy đột nhiên đề nghị với Hari rằng, “nếu con cần đầu tư gì thì hãy nói với thầy, thầy sẵn sàng đầu tư cho con”. Dù không nhận bất kỳ 1 đồng nào từ thầy nhưng lời nói đó của thầy đã khiến Hari rất nhớ và rất quý trọng thầy đến tận hôm nay. Nếu được trở lại 1 giai đoạn thời học sinh, Hari muốn trở lại khoảng thời gian nào nhất? Chắc có lẽ là năm lớp 1 vì Hari muốn mình phải học lại đàng hoàng và chăm chỉ hơn. Lúc nhỏ Hari khá ham chơi và không học hành đầy đủ. Mãi đến năm lớp 4, Hari mới ý thức được tầm quan trọng của việc học và bắt đầu học hành chăm chỉ hơn. Đến giờ này nghĩ lại Hari cảm thấy khá tiếc vì chưa học hành nghiêm túc. Cho đến hiện tại, điều gì của chị khiến bố mẹ và thầy cô tự hào nhất về mình? Bố mẹ và thầy cô của Hari thì luôn tự hào vì có con gái học giỏi, học sinh chăm ngoan. Ngoài ra, còn một việc Hari nghĩ mình đã khiến bố mẹ hài lòng đó là mỗi khi đã quyết định làm việc gì thì Hari phải làm cho tới cùng. Cụ thể một trong số đó là việc Hari đậu vào trường học quốc gia. Trong suốt 2 tháng trước kì thi, Hari luôn gắn liền với quyển sách dày cộm, ăn và ngủ với nó đến mức chính bố mẹ còn phải sợ hãi với sức chịu đựng của con gái mình. Cũng chính vì điều đó mà đi đâu Hari cũng được khen là người cầu tiến và sống có trách nhiệm. Những lời khen đó tuy rất nhỏ nhưng lại là nguồn động lực to lớn để Hari phấn đấu nhiều việc khác trong cuộc sống. Theo tapchilamdep.com Tin mới hơn:
Tin cũ hơn:
Xem thêm các bài viết cùng chủ đề với bài viết (phía trên):
|